Sinh ra trong một gia đình giàu có, sở hữu một công ty lớn cùng đó là mái ấm hạnh phúc mà nhiều người mơ ước, nhưng nó không tồn tại được bao lâu thì bị tan vỡ bởi đồng tiền. Vì một biến cố khiến công ty gia đình rơi vào vòng xoáy lao lý (đúng là một thời để nhớ), dẫn đến cuộc hôn nhân thương mại mà cô là người trong cuộc. Tôi là: Nguyễn Văn Sơn - Điện thoại: nó chính là bảo bối giúp bạn vượt qua khủng hoảng góp phần tạo nên danh tiếng uy tín của bạn, nó như bất động sản quý giá mà đôi khi giá rất cao người khác mới sở hữu được mà không để ý dễ rãi với chính sản phẩm Hội trưởng, em là của tôi! (Hoàn) Pudding dâu tây của anh! (HOÀN) Giữ em trong tầm tay (HOÀN) Nếu anh là gió, em sẽ là nắng (HOÀN) Ngắn~ Colors of the eyes; Ngày ấy và bây giờ! Đại bảo bối và hai tiểu bảo bối; Ánh nắng của mùa xuân. Shot 1; Shot 2; Shot 3; Mưa; A Were-Wolf Boy Vi Tiểu Bảo là "chàng em út" của hàng trăm nhân vật trong chiều dài gồm 14 bộ tiểu thuyết võ hiệp của nhà văn Kim Dung. Có người nói đùa đây là nhân vật "bị đột biến" vì so với những Quách Tĩnh, Dương Quá, Trương Vô Kỵ, Đoàn Dự, Kiều Phong…. Vi Tiểu Bảo chẳng hề THIÊN KỲ TIỂU BỐI (Tựa tiếng Anh: Love Waking Up) là bộ phim tình cảm hiện đại. Phim mang đậm tính "cổ tích" lãng mạn cho những ai thích thể loại "trai tài gái sắc". Khưu Trạch vào vai Hạng Thiên Kỳ, tổng giám đốc một tập đoàn đa quốc gia với Lưu Tiểu Bối (Đường Yên). Trong một sự cố ngoài ý muốn, Thiên Kỳ bị mất trí nhớ. cash. Đánh giá từ 69 lượt Truyện tình yêu kể về Hạ Bảo Nhi, một cô tiểu thư đầy hồn nhiên cùng nhan sắc xinh đẹp, có đôi mắt ngây thơ hút hồn nhiều chàng trai. Sinh ra trong một gia đình giàu có, sở hữu một công ty lớn cùng đó là mái ấm hạnh phúc mà nhiều người mơ ước, nhưng nó không tồn tại được bao lâu thì bị tan vỡ bởi đồng một biến cố khiến công ty gia đình rơi vào vòng xoáy lao lý đúng là một thời để nhớ, dẫn đến cuộc hôn nhân thương mại mà cô là người trong cuộc. Một cuộc hôn nhân không tình yêu và đầy nước mắt, anh không hề yêu cô thậm chí còn xem cô là hạng đàn bà cần tiền. Mời các bạn đón đọc truyện Tiểu Bảo Bối, Em Là Của Riêng Tôi đầy kịch tính này. Mấy hôm sau, Bảo Nhi vẫn bần thần như vậy .Nước mắt cô chảy dài, Bảo Nhi nhìn ra khung cửa sổ lạnh lẽo. Cô lê đôi chân bị thương đến gần đó. Cô nhìn ra ngoài trời, ngỡ là con mình đang ở trên một đám mây nào đó. Bảo Bối mỉm cười vẫy tay chào cô. Bảo Nhi đưa tay lên mỉm cười, khóe miệng cô mấp máy - Tạm biệt con. ...... Do quá mệt mỏi nên cô đã thiếp đi, cùng lúc đó tiếng chuông điện thoại bên bàn vang lên, cô y tá bước vào thấy cô đã ngủ, đưa tay lấy điện thoại - Xin lỗi nhưng cô Hạ đã ngủ rồi ạ! Ở đây là bệnh viện! Lục Phong chợt cảm thấy lạ, anh vội hỏi lại - Bệnh viện? Sao cô ấy lại đến đó? - Cô ấy vừa phá thai! Lục Phong bàng hoàng. Anh lảo đảo tựa người vào tường. Bảo Nhi cô ấy phá thai sao? Là con của anh, tại sao cô lại không nói cho anh biết ?. Anh ném chiếc điện thoại. Không thể như vậy được. Cô sao có thể tàn nhẫn như vậy? Anh phải hỏi thẳng cô, không phải, đây không phải là sự thật....Lục Phong đi đến bên giường bệnh của cô. Bảo Nhi đang ngồi đó. Gương mặt cô tái nhợt nhưng khi thấy anh cô bất ngờ liền gượng Phong giận dữ, giọng anh vang lên bất lực - Tại sao? Tại sao em lại làm vậy? Tại sao lại không cho tôi biết ?Bảo Nhi hơi nhếch môi. Cô cười không nổi. Sao anh lại hỏi cô lý do, anh phải hiểu tất cả mới đúng chứ. Rất muốn nói là vì anh không cần cô nữa, là vì anh có một gia đình khác ở bên rồi, là anh cũng đã có con không cần đến cô. Là cô bất cẩn chứ cô không hề cố ý. Nhưng cuối cùng những câu nói đó lại bị bóp nghẹn trong lòng không thể nào nói ra thành tiếng gượng cười- Là tôi muốn trả thù anh!Tay Lục Phong nắm chặt, anh không nhịn được đưa tay lên bóp chặt vai cô, hét lên đầy tức giận - Em hận tôi? Hận tôi vậy sao phải từ bỏ một đứa trẻ vô tội? Sao không tìm tôi mà lại hành động như kẻ sát nhân như thế? Em biết em đã làm gì không?Sao lại giấu diếm tôi không cho tôi biết hả ? Hả? Em nói đi !Bảo Nhi cười lớn như một kẻ điên- Là tôi hận anh, tôi không muốn cốt nhục của anh ở trong người tôi, tôi phải cho anh biết cảm giác bị người khác trả thù như thế nào !"Bốp." Tay Lục Phong giáng xuống gương mặt nhỏ nhắn của Bảo Nhi. Thấy dấu tay đỏ trên gương mặt trắng bệch của cô,Lục Phong chợt thấy hối hận. Tay anh run run, tia máu hằn lên trong đôi mắt anh , anh tuyệt vọng đến tận Tôi đã nhìn nhầm em rồi, thì ra em độc ác đến vậy. Suốt cuộc đời này tôi nhất định không tha thứ cho em! Jen Chưa biết ai tha thứ cho ai đâu anh ơi -_-Lục Phong rời khỏi đó, đôi vai anh hơi thấp xuống tựa không thể đứng vững được. Ở trong phòng, Bảo Nhi cũng đang chết dần đi. Lần cuối hai người gặp nhau lại thành ra như thế. .................... Bảo Nhi đã xuất viện, mấy ngày nay ở bệnh viện khiến cô khó chịu, cô phải quay lại Triệu gia, ngay khi cô bước vào đã thấy Triệu Khắc Minh ngồi đó, khuôn mặt có chút cứng ngắt, cúi đầu chào - Con chào b..ba- Khó khăn lắm cô mới thốt lên từ ''bà ''được! - Ừm , ngồi đi !- Ông chỉ tay vào chiếc ghế đối diện - Vâng, hôm nay con có chuyện cần nói !- Khuôn mặt cô nghiêm túc nói - Chuyện gì ? Ngay khi cô định lên tiếng thì có tiếng bước chân từ trên lầu đi xuống, khuôn mặt lạnh lùng, dáng đi cô độc khiến cô đau nhói , cất giọng nói lên - Cô đến đây làm gì ? Tối xử với tôi như vậy chưa đủ tệ sao ? Cô không nói gì chỉ quay sang Triệu Khắc Minh, nói - Con muốn ly hôn ! Triệu Khắc Minh không nói gì chỉ nhìn sang đứa con trai, anh đi tới gần, ngồi xuống bên cạnh ông, anh đã chuẩn bị cho giờ khắc này, cô đưa tay vào túi lấy tờ giấy ra, đưa đến trước mặt anh, cô đã kí từ trước, ngay khi nhìn thấy tờ giấy đó, đôi mắt anh đỏ lừ, cầm bút lên kí vào đó, kể từ giờ phút này, anh và cô sẽ là hai người dưng. Sau khi kí xong, cô xin phép ra về, tờ giấy ly hôn cô sẽ để cho anh giữ, tạm biệt anh, tạm biệt người cô yêu nhất, chúc anh hạnh phúc bên Gia Linh. - Ông à ! có mấy người mặc đồ đen đến tìm ông kìa ! - mẹ cô hốt hoảng chạy vào trong gọi chồng mình - Bà làm gì la lối um sùm vậy, để tui ư..........- ông đang nói thì thấy bọn chúng đi vào , theo sau là 1 người khôi ngô, tuấn tú . - Bây giờ ông muốn sao đây? mắc nợ rồi còn trốn à ?- từ đâu giọng nói của 1 tên bảo vệ phát lên làm không gian càng trở nên u ám . - Ơ ...tôi không có, chỉ là tôi chưa...có..tiền..cho các người!- ông vừa nói vừa run - Ông lại mắc nợ người ta nữa à ....trời ơi...- bà đang nói thì bỗng nhiên ngất xỉu . - Bà ơi bà....mau dậy đi bà...tôi ..tôi xin lỗi. - Ông chủ , bây giờ làm sao đây ?- người bảo vệ đó quay sang Triệu Khắc Minh nói . - Giết - ông ta nói ghê quá...*run run* ác quá ! - Xin ...xin ông tha mạng cho tôi , tôi hứa là sẽ trả đủ số nợ cho ông , cầu xin ông !- ông quỳ xuống van xin Triệu Khắc Minh đang định nói thì 1 giọng nói trong veo cất lên, trong giọng mang theo sự lo sợ và hoảng hốt - Cha à , mẹ bị sao vậy, còn mấy người này là ai ?- cô - Sao con lại xuống đây !- cha cô thấy cô liền mắng . - Cô ta là ai ?- Triệu Khắc Minh khi thấy cô thì liền thay đổi ý định ban đầu là giết ông, thay vào đó bắt cô gái này thì hay hơn , dù gì nhìn cô ta cũng không tệ cho lắm . - Là...là con gái tôi - ông run rẩy nói - Ông không cần trả nợ.....nhưng với 1 điều kiện...- ông nghe Triệu Khắc Minh nói vậy thì vội mừng nhưng không bao lâu sau niềm vui đó đã biến mất . - Nhưng ...sao ? - Tôi muốn con gái Triệu Khắc Minh nói - Sao ?- cô khi nghe nói như vậy thì khiếp sợ . - Sao? 1 là ngay bây giờ trả nợ cho tôi, 2 là con gái ông, ông chọn đi !- ông ta nói xong thì đi ra ngoài - Cha à ...không thể được- cô nói - con hãy đồng ý đi .- ông nhắm mắt nói - Sao? - bây giờ tính mạng cha và mẹ con đang nằm trong tay con , làm ơn đồng ý đi - ông cắn răng nói - Nhưng con không muốn !- cô vừa khóc vừa nói - Cầu xin con, hãy đồng ý đi nếu không ta và mẹ con chết cho con coi - ông đau lòng nói '' Bảo Nhi, cha xin lỗi ''- ông suy nghĩ - Đừng..con...con đồng ý - cô khổ sở nói - Cảm ơn con...cảm ơn - ông mừng rỡ nói - Không sao đâu ạ - cô mỉm cười nhưng mấy ai biết được trong lòng cô đang đau thế nào chứ ! - Sao ? đã nói chuyện xong chưa ?- Triệu Khắc Minh nham hiểm nói - Tôi đồng ý - cô nói - Tốt , bây giờ cô đi theo tôi, đồ đạc tôi sẽ chuyển qua sau - được !- cô - Cha à, nhớ ở nhà giữ gìn sức khỏe, đừng chơi nữa ,cha nhớ chăm sóc tốt cho mẹ - cô nói - Được , con đi đi - ông - Vâng!- cô nói xong thì liền đi theo nhóm người mặc đồ đen , leo lên xe rồi đi mất ,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,, - Chào mừng người trở về - đám người hầu xếp 2 hàng cúi đầu chào khi thấy Triệu Khắc Minh về - umk, dẫn cô gái này lên phòng của cô ta, đồng thời nói cho cô ta biết nội quy của nơi này - Triệu Khắc Minh nói xong thì lên lầu - À... Phong nhi đâu rồi !- ông quay lại làm đám người hầu đứng tim, nghe ông hỏi vậy thì liền thở phào nhẹ nhõm . - Thưa..cậu chủ đã ra ngoài lúc sáng sớm rồi ạ !- dì Minh đứng ra nói - gọi nó về đây ngay lập tức - nói xong ông đi thẳng lên lầu - Vâng!- dì Minh nói xong thì đám người hầu đều tản ra, ai đi làm việc của người nấy - Mời cô đi theo tôi !- dì Minh quay sang cô nói - Vâng - cô - Cô tên gì ? - Cháu tên là Hạ Bảo Nhi! - cô mấy tuổi rồi ? - Dạ 20 ạ ! - umk, đây là phòng của cô và đây là nguyên tắc trong nhà 1 Không ra ngoài nếu không có sự cho phép của ông chủ hoặc cậu chủ .2 Không được vào phòng làm việc của ông Không được tò mò hoặc thắc mắc chuyện gì . 4 Không gây ồn ào và cuối cùng là không được tắt đèn vào ban đêm , cô đã hiểu chưa ? - Vâng, tôi hiểu rồi - Được, cô cứ ở đây nghỉ ngơi , nếu cần gì cứ gọi tôi- nói rồi bà đi ra khỏi phòng , để cô ở lại trong đó . _________________________________________ - Alo- giọng nói của 1 người con trai mang khuôn mặt lạnh ngắt với đôi mắt chim ưng . ''......'' - Tôi biết rồi! - anh nói xong thì tắt máy - Chuyện gì vậy ?- cậu hỏi - Không có chuyện gì, cha tôi kêu về , cậu ở lại giải quyết êm xuôi chuyện trong bang đi !- anh nói xong thì đi thẳng ra ngoài không nhìn lại . _______________________________________________________- hết chap 1 Hôm nay là ngày đầu tiên nên tôi tha cho em đấy! - giáo viên cau vừa bước vào thì mọi người đã xôn xao thì thầm- Lâm Gia Bảo đúng không?- Hắn là con trai chủ tịch trường đó mày!- Nhìn cũng đẹp trai cao ráo đấy chứ!! Còn hắn thì vẫn lạnh lùng không bận tâm mọi người nói gì mà bước về chỗ ngồi còn trống duy nhất trong lớp- chỗ ngồi bên cạnh nó!! Nó thì không biết hắn là con trai chủ tịch trường nên khá tự nhiên và thoải mái bắt chuyện với hắn- Chào cậu^^ Cậu tên gì thế?!- ...Bảo - hắn trả lời nó đúng 1 chữ- Mình tên Mộc Nhi! Làm quen nhá?!! * giới thiệu nhân vật - Hạ Bảo Nhi cô là 1 cô gái hết sức ngây thơ , hiền lành, dễ thương , là con gái của Hạ Thái Bằng - chủ của 1 công ty nhỏ , hiện đang 20 tuổi - Triệu Lục Phong anh 1 anh chàng mang tính cách của 1 con mãnh thú tàn ác , thủ lĩnh bang Lục Thiên , con trai 1 của Triệu Khắc Minh - 1 ông trùm khét tiếng trên thế giới , chủ tịch công ty PBM nổi tiếng , 23 tuổi - Vũ Minh Huycậu bạn thân của anh , tính tình tàn ác cũng không kém gì anh, là cậu 2 của Vũ Gia , phó bang Lục Thiên , 23 tuổi ''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''' Nhờ 1 cuộc hôn nhân định mệnh đã mang cô và anh gắn kết lại với nhau nhưng lại cho ra bao nhiêu là gian khổ , khó khăn , anh không hề yêu cô thậm chí anh còn cho cô là hạng đàn bà cần tiền , vì tiền mà cô mới chịu cưới anh, rồi cuộc đời của cô sẽ thế nào đây ???? ===> mời các bạn đọc bộ truyện '' Tiểu bảo bối...em là của riêng tôi!'' Đây là lần đầu tiên ta viết truyện nên có gì sai sót mong các nàng bỏ qua nha !!!!

tiểu bảo bối em là của riêng tôi