Lục Cung Vô Phi Review. Có không ít người đối chiếu 《Phượng Tê Thần Cung》với 《Mệnh Phượng Hoàng》, so sánh thân Hạ Hầu Tử Khâm thuộc Mộ Dung Thần Duệ; thân Tang Tử thuộc Lộ Ánh Tịch. Có lẽ hai câu chuyện này chỉ giống nhau sinh sống cthị trấn tình giữa bậc đế Review bởi: Hami Phan ----- 🌹 PHƯỢNG HOÀNG TRỞ VỀ quyển sách nói về một cô gái có tên là Lệnh Hồ Đồng Hề, cô là quý phi của Cảnh Hiên hoàng triều. Nàng có nhan sắc khuynh đảo chốn lục cung, tài hoa xuất chúng, thích tranh đấu ganh đua, vì không có đối thủ nên nàng cảm thấy những ngày tháng sống trong hậu cung vô cùng tẻ nhạt. Dark King: Forbidden Riches Review. Dương Kỳ thân phận là một nhân loại, hắn mệnh đến cực hạn không thể luyện công Phong tộc, thậm chí một số bài công pháp đặc biệt, hắn cũng không luyện được! Gia tộc Phượng Hoàng kỳ thật có phương pháp tu luyện Phượng Hoàng Review sách. Tổng hợp 8 truyện ngôn tình cổ đại cực hay không thể bỏ lỡ Mệnh Phượng Hoàng - Hoại Phi Vãn Vãn. Mặc dù là Tam tiểu thư của Tang phủ nhưng Tang Tử chưa hề được coi trọng. Sở dĩ nàng là con của một tiểu thiếp xuất thân từ thanh lâu nên mặc nhiên Review truyện Mệnh phượng hoàng - Đỉnh cấp cung đấu không thể bỏ qua | SharingFunVN - Top Anime, Top Manga, Manhwa, Review Anime, Cosplay, Light Novel, Comic, cash. Nội dung phim và review Harry Potter Và Mệnh Lệnh Phượng Hoàng , Harry Potter 5 Harry Potter And The Order Of The Phoenix 2007 Harry Potter Và Mệnh Lệnh Phượng Hoàng , Harry Potter 5 Harry Potter And The Order Of The Phoenix Vietsub Thuyết Minh Trong một mùa hè khác với dì Petunia và chú Vernon, Harry Potter bị trục xuất khỏi Hogwarts sau khi cậu sử dụng phép thuật để cứu mình và Dudley Dursley khỏi Dementors. Harry được đưa bởi một nhóm pháp sư bao gồm Mad-Eye Moody, Remus Lupin và một số gương mặt mới bao gồm Nymphadora Tonks và Kingsley Shacklebolt đến Số 12, Grimmauld, quê hương của cha đỡ đầu của Sirius Black. Tòa nhà cũng đóng vai trò là trụ sở của Hội Phượng hoàng, một tổ chức bí mật do Albus Dumbledore thành lập nhằm thông báo cho Harry rằng Bộ Pháp thuật đang từ chối tin vào sự trở lại của Chúa tể Voldemort. Tại trụ sở của Order, Sirius đề cập rằng Voldemort đang theo đuổi một vật thể đặc biệt mà anh ta không có trong cuộc tấn công trước trục xuất Harry bị đảo ngược tại một phiên điều trần của Bộ và cậu trở lại Hogwarts học năm thứ năm, nơi Bộ trưởng Bộ Pháp thuật Cornelius Fudge đã bổ nhiệm làm Giáo sư Phòng thủ Chống Bóng tối Mới Dolores Umbridge. Umbridge ngay lập tức xung đột với Harry và trừng phạt anh ta vì những “lời nói dối” về Voldemort bằng cách bắt anh ta viết một tin nhắn bằng một cây bút thần, khiến anh ta sợ hãi. Bất chấp sự lo lắng của những người bạn thân nhất của mình là Hermione Granger và Ron Weasley, Harry từ c, harry báo cáo hình phạt của Umbridge cho cụ Dumbledore, người đã bí mật phớt lờ Harry kể từ mùa hè. Khi quyền kiểm soát của Umbridge đối với trường học ngày càng tăng, Harry, Hermione và Ron thành lập một nhóm bí mật để huấn luyện học sinh các phép thuật phòng thủ, tự gọi mình là "Đội quân của Dumbledore". Những dân mọt ngôn tình đều ít nhiều đã đọc qua tác phẩm thuộc thể loại cổ trang. Nhưng một điều tất nhiên không phải ai cũng mê đắm thể loại này. Cổ trang, quay ngược về quá khứ còn mang nghĩa là cuộc tranh đấu, là tư tưởng phong kiến, là trọng nam khinh nữ. Thế nhưng, Mệnh Phượng Hoàng thật sự khác biệt. Là tác phẩm cổ trang xoá bỏ định kiến, khẳng định rằng phụ nữ có quyền tìm tới hạnh phúc. Mời các bạn cùng đọc review truyện Mệnh Phượng Hoàng. Tác giả Hoại Phi Vãn Vãn Đây là cây bút khá nổi tiếng và có thể nói là chắc tay với thể loại truyện ngôn tình đặc biệt là ngôn tình cổ trang. Vốn từ ngữ phong phú cùng hiểu biết sâu rộng đã giúp cô có lượng fan đông đảo. Các tác phẩm của cô cũng có sự thành công nhất định và được đón đọc rộng rãi. Thể loại truyện ngôn tình cổ đại. 1. Tóm tắt nội dung truyện Ảnh bìa Truyện mệnh Phượng Hoàng của tác giả Hoại Phi Vãn Vãn Xuất thân bị khinh rẻ nhưng lại có mệnh Phượng Hoàng Tang Tử là tiểu thư thứ ba nhà họ Tang nhưng lại không mảy may được ai biết tới chỉ bởi nàng là con sinh ra bởi tiểu thiếp. Mẹ nàng lại là gái lầu xanh. Mọi người đều ném cho nàng cái nhìn khinh bỉ tựa rác rưởi ô uế. Một lần thầy bói qua Tang gia và nói rằng tiểu thư nhà này có vận mệnh của phượng hoàng tức làm hoàng hậu. Nhà họ Tang vui mừng không kể xiết. Hai thiên kim tiểu thư bấy giờ được để ý và chăm chút vô cùng còn Tang Tử thì tuyệt nhiên một người cũng không hỏi thăm. Ở tuổi của đứa trẻ mười hai, còn hãy vô cùng ngây thơ và non nớt, Tang Tử sống giữa sự ghẻ lạnh của chính gia đình nàng. Lửa hận cũng vì thế mà nhen nhóm trong lòng, âm ỉ tựa than hồng. Nàng thực sự không cam lòng, nàng rồi sẽ phải tiến cung để bọn họ thấy được nàng không phải rác rưởi. Nhưng đó là ý muốn chủ quan của nàng, còn tiến cung đâu đơn giản đến vậy? Nàng làm sao để qua mắt người nhà. Tiến cung phải hiểu biết tinh thông, tài giỏi cầm kỳ thi hoạ, lễ nghi phép tắc. Nàng nào được học những thứ ấy. Trong một lần trú mưa ở con ngõ nhỏ, Tang Tử tình cờ gặp vị tiên sinh khí thế ngất trời, chắc chắn là hiểu biết hơn người. Tiên sinh năm ấy không nói rõ lai lịch mà chỉ xưng Tô Mộ Hàn. Hắn dạy nàng chữ, dạy nàng lễ nghi. Bao nhiêu tinh hoa hắn biết đều truyền dạy lại cho nàng. Tang Tử quả thật vô cùng may mắn Từ thân phận nhỏ bé, nàng dần tiến lên vị trí cao hơn, khẳng định trí tuệ và giá trị bản thân. Đến khi tiến cung, Tang Tử phải đổi thân phận với a hoàn, mang danh cung nữ mà vào cung. Không được danh chính ngôn thuận như tỷ tỷ mình. Từ thân phận nhỏ bé, nàng dần tiến lên vị trí cao hơn, khẳng định trí tuệ và giá trị bản thân. Tang Tử cũng nhanh chóng được hoàng đế chú ý. Giữa những mỹ nữ nhan sắc như mây như hoạ, chỉ có nàng là trí tuệ hơn người. Tất nhiên, hoàng thượng không phải người dễ đoán lòng, dễ đoán tâm tư. Người phụ nữ có thể đọc vị trái tim của hắn cũng không phải kẻ bình thường. Tang Tử chính là người mà hắn cần. Kết HE ngọt ngào và thỏa mãn người đọc Trải qua vô vàn sóng gió, những hỗn loạn tranh đoạt, hiểu lầm,… tình cảm của họ mới có ngày đơm hoa thành bông hoa đẹp nhất trong rừng hoa. Đó không đơn thuần chỉ là tình cảm nam nữ, mà còn khăng khít gắn kết giữa hai còn người cùng đồng điệu tâm hồn, ý chí. Một trích dẫn hay “Cuối cùng ta cũng có thể khẳng định được vì sao hắn ban cho ta một chữ “Đàn”. Trong Đàn 檀 chứa mộc 木, là loài cây có sức sống rất mạnh mẽ. Hắn chỉ hy vọng ta có thể giống như thân mộc kia, mạnh mẽ sinh tồn ở chốn hậu cung này, sống một cuộc sống thật tốt đẹp. Nó cũng có nghĩa là quý trọng, Hạ Hầu Tử Khâm, hắn quý trọng ta.” 2. Đánh giá chung về Mệnh Phượng Hoàng Ảnh bìa Truyện mệnh Phượng Hoàng của tác giả Hoại Phi Vãn Vãn Chốn hậu cung thật sự vô cùng nguy hiểm. Mặc dù là đế vương nhưng hoàng đế Hạ Hầu Tử Khâm không thể bảo vệ Tang Tử. Càng bảo vệ có nghĩa là càng nguy hiểm. Chi bằng hắn giấu yêu thương đi, đành lòng đẩy Tang Tử ra xa mình. Độc giả review truyện Mệnh Phượng Hoàng có thể thấu nỗi lòng Tang Tử cũng nên đặt mình vào vị trí Hạ Tử Khiêm. Hắn cũng đâu còn lựa chọn khác. “Hãy tin tưởng Hoàng gia cũng có chân tình. Tam cung lục viện không phải thứ mà đế vương hy vọng nhưng chân tình là điều mà ai cũng mong muốn.” Trong truyện cũng xuất hiện nhiều lần phức tạp những rối ren giữa nhiều tuyến nhân vật. Không chỉ dừng lại ở Hạ Hầu Tử Khâm, Tang Tử mà còn là hệ thống nhân vật phụ cùng những tâm tư không thể nói hết, đành nhờ câu chữ dệt thêu thành lời. Truyện dài 4 tập nên đủ để diễn tả, không bị hớ. Lời kết Ảnh bìa Truyện mệnh Phượng Hoàng của tác giả Hoại Phi Vãn Vãn Với lối Hành văn của Hoại Phi Vãn Vãn thì không thể chê được. Rất logic mà cũng rất nhân văn. Đọc mà ngẫm ra nhiều điều. Nhân sinh vốn dĩ đều phức tạp như vậy. Tóm lại bộ này đáng đọc thực sự. Khuyên bạn nên thử, chắc chắn không hối hận. Cũng đừng quên để lại review truyện Mệnh Phượng Hoàng nhé. “Trẫm thích nữ tử thông minh, trí dũng song toàn, như vậy mới đủ tư cách đứng cạnh trẫm. Vì trẫm không có đủ thời gian để bảo vệ nàng ấy, nên nàng ấy nhất định phải kiên cường, phải có năng lực bảo vệ bản thân.” Bộ truyện gồm 4 tập Có một tình yêu trong tranh đấu Nàng sinh ra với thân phận thứ nữ, con của một tiểu thiếp không được ai thừa nhận. Nàng lớn lên với trí tuệ và sự nhẫn nhịn để ẩn mình an toàn. Nàng tiến cung như một nô tì để có thể vươn tay bắt lấy vận mệnh, trả lại cho chính mình sự tồn tại vốn luôn bị phủ nhận. Tràn ngập trong Mệnh Phượng Hoàng là những màn đấu trí có thể vắt kiệt sức sống của con người, nơi ấy, muốn sống thì phải mạnh mẽ, thông minh và cả nhẫn tâm. Cô gái nào khi mới vào cung mà chẳng ôm mộng ước, nhưng mà Hậu cung ba ngàn giai lệ, đã có bao người ôm hận ra đi mà còn chưa thấy mặt đế vương… Tang Tử. Duy tang dữ tử, tất cung kính chỉ. Trong kế hoạch của nàng chưa từng có tình yêu, chỉ có khát vọng quyền lực và sức mạnh. “Mệnh phượng hoàng”, rốt cục, có thể làm gì? Tang Tử chưa từng tin, nàng chỉ từng hận. Hận người cha chưa từng thừa nhận mình, hận những người chị chỉ coi nàng như nô tì, hận mười lăm năm chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đòn roi. Vậy nên nàng đấu tranh để có thể sống, để có thể chứng tỏ mình và rồi tình yêu đến. Thẳng thắn mà nói, Tang Tử thực sự hạnh phúc dù hạnh phúc của nàng thực mệt mỏi, thực nguy hiểm giữa chốn cung đình, giữa bao mưu toan quyền lực… Nhưng có sao? Có một mục tiêu để hướng đến dù nó xuất phát từ hận thù, có một người để bảo vệ dù ban đầu chỉ lợi dụng nhau, có một người ở bên để trao đi niềm tin tuyệt đối vô điều kiện vẫn còn hơn là theo đuổi lời đoán mệnh mơ hồ. Hoàng cung cũng có chân tình. Là chân tình trong trái tim thấu hiểu nỗi lòng quân vương thân bất do kỷ. Là chân tình trong tình yêu nguyện hy sinh cả tính mạng vì đối phương, chẳng màng đến quyền lực hay sống chết. Là chân tình bởi sự nhân từ và cả trân trọng những khoảnh khắc hiện tại quý giá từ một quá khứ khuyết thiếu quá nhiều tình yêu thương. Yêu, đôi khi không phải là duy nhất, không phải là chiếm hữu, cũng không phải là sớm chiều bên nhau. Yêu là tin tưởng, và vì tin tưởng nên có thể bao dung, có thể thấu hiểu đến tận cùng, cũng có thể vai kề vai nhẫn nại chờ đến ngày có thể nắm chặt tay đi hết cuộc đời. Ở một góc độ nào đó, Tang Tử và Hạ Hầu Tử Khâm giống nhau. Cũng phải, chính nàng đã thừa nhận, không giống nhau thì sao có thể yêu được nhau đó thôi. Cô độc, vô tình đến tàn nhẫn và khao khát yêu thương. Họ, một khi trái tim đã rung lên, thì sẽ bất chấp tất cả để bảo toàn thế giới của nhau, có mình, có đối phương, cùng sống, cùng chết. Tấn Vương nói không sai, Hạ Hầu Tử Khâm có Tang Tử là may mắn, nhưng hẳn Tấn Vương không biết, có Hạ Hầu Tử Khâm là hy vọng cả đời của Tang Tử nàng, là niềm tin để nàng buông tất cả chống đỡ lấy giang sơn dù lệ rơi, dù nhỏ máu. Có một tình yêu trong câm lặng Yêu đơn phương là điều ngu ngốc nhất thế gian, chỉ là chuyện của trái tim, sao có thể khống chế, tựa như đêm mưa năm nào cô bé bước qua cánh cửa trốn sét và bước vào trái tim một người. Yêu, là bảo vệ nhưng cũng là bất lực, là hạnh phúc nhưng cũng là hy sinh. Tô Mộ Hàn chưa bao giờ muốn bị cuốn vào thị phi, cũng chẳng hề vương vấn ngai vàng đế quốc vốn đã mất từ lâu, càng hy vọng mình có thể rời khỏi những tranh chấp vô nghĩa nhuốm máu bao người. Và sống sót, đôi khi lại là loại tra tấn thống khổ đến cùng cực và tuyệt vọng bởi gánh nặng xuất thân và quyền thế. Trong ngôi chùa nhỏ của ngõ Trường Đại, phía sau bức rèm, hắn là Tô Mộ Hàn – là “tiên sinh” của nàng. Trên chiến trường đạn lửa của hai đế quốc, phía dưới tấm mặt nạ, hắn là Hàn Vương – là chiến thần Bắc Tề thống lĩnh vạn quân. Mỗi lần gặp là một lần đau khổ, mỗi lần nhìn là một lần Tô Mộ Hàn nhận ra những gì mình không thể đem đến cho nàng. Họ giống nhau ở sự cô độc nhưng lại quá khác nhau trong khát vọng. Hắn muốn một đời bình an, nàng lại không cam lòng với mối hận suốt mười lăm năm dài. Sai ở đâu và đúng ở đâu để họ lại gặp phải nhau trên con đường của mình? Nếu năm ấy không có cung biến, nếu năm ấy Thái tử tiền triều không táng thân trong biển lửa, nếu năm ấy giang sơn vẫn còn là của Tuân gia thì liệu nàng có thể trở thành Thái tử phi, trở thành phượng hoàng của hắn? Chẳng ai biết, vì giả định mãi là giả định thôi, nên chỉ còn lại ba năm hồi ức bình lặng với tình yêu bị chôn chặt bởi chẳng bao giờ có thể nở hoa kết trái. Và những gì hắn có thể, là hy sinh tất cả vì nàng, dù là Thái tử tiền triều, dù là Tô Mộ Hàn hay dù là Hàn Vương. Hắn gặp nàng trong một đêm mưa và chia ly khi buổi bình minh đến. Sống hay chết đã không còn quan trọng nữa rồi, tựa như trái tim hắn mất đi bởi luôn dõi theo nàng, mãi mãi đến vĩnh cửu. Có một tình yêu trong khoảng cách Một trượng rất ngắn nhưng thực ra cũng rất dài bởi một trượng là khoảng cách Cố Khanh Hằng bảo trì mỗi khi gặp Tang Tử. Hắn và nàng từng là thanh mai trúc mã, từng có thời niên thiếu với bao ký ức buồn vui, từng có duyên nhưng lại chẳng có phận. Với Cố Khanh Hằng, Tang Tử hiểu rõ hơn ai hết, hiểu rằng nàng không bao giờ cho phép mình kéo hắn xuống bùn, cuốn hắn vào thị phi tranh đấu, dẫm đạp lên nhau để giành lấy quyền lực. Nàng muốn bảo toàn thế giới của hắn, hy vọng của hắn, cuộc đời của hắn. Nhưng nàng có biết, thế giới của hắn, hy vọng của hắn, cuộc đời của hắn chính là nàng? Vậy nên Cố Khanh Hằng tiến cung, lặng lẽ âm thầm với khoảng cách một trượng đầy quy củ để nhìn thấy nàng sống tốt, để bảo vệ cuộc sống của nàng, để giữ lấy tình yêu câm lặng của chính mình. Tình yêu đơn phương ngốc nghếch. Ngốc nghếch đến cố chấp hiểu lòng nàng nhưng không thể nghe theo nàng. Ngốc nghếch đến đau đớn đứng nhìn nàng “sống tốt” bên người khác và làm mọi thứ để bảo vệ cuộc sống ấy. Ngốc nghếch đến tuyệt vọng khi phải chọn lựa giữa tình yêu, lòng trung thành với gia tộc. Có khi, nguyện hy sinh tất cả cho tình yêu là một loại bi ai khó có thể nói nên lời, vậy nên Cố Khanh Hằng lùi lại, với khoảng cách và với cả nỗi đau, hạnh phúc khi được nhìn thấy người mình yêu thương hạnh phúc. Cuộc đời như một canh bạc Mệnh Phượng Hoàng là một tiểu thuyết cung đấu với tất cả những tranh đoạt cần phải có để đạt được lợi ích và quyền lực. Ở Mệnh Phượng Hoàng dường như hiếm hoi lắm mới thấy được chút ánh sáng le lói của tình người nhưng rồi nó cũng sẽ lại bị những toan tính, âm mưu che đi mất. Cũng phải thôi, không tàn nhẫn thì sao có thể tồn tại, cung đình hoa lệ nhuốm đầy máu tanh. Một đế vương mạnh mẽ, tàn nhẫn luôn ép mình vào trách nhiệm chỉ có thể buông lỏng bản thân bên người thương. Một thái tử tiền triều trầm tĩnh, cô độc sống cả đời với ước vọng không bao giờ có thể đạt được. Một công tử nhà đại học sĩ dịu dàng, yên lặng dùng cuộc đời mình để trao tất cả cho một người con gái. Mỗi nhân vật trong Mệnh Phượng Hoàng đều có lý do để xuất hiện và vai trò để biến mất, mỗi chi tiết đều được sắp đặt để có ý nghĩa và được khai mở khi thời cơ đến. Quả thực, Mệnh Phượng Hoàng tựa như một cuộn chỉ rối tung cần người đọc kiên nhẫn tháo gỡ từng nút, từng nút để hé ra kết cục cuối cùng của nhân vật cho dù đó có là nhân vật chính hay nhân vật phụ, là người hiện diện từ đầu đến cuối hay chỉ là một cung tì thoáng qua. Trong thế giới ấy, Tang Tử, sau bao biến cố, đối mặt với đủ loại người, với sự dẫn dắt của Tô Mộ Hàn và Hạ Hầu Tử Khâm dần dần trưởng thành và đứng vững để có thể bảo vệ chính mình và bảo vệ giang sơn. Nàng mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn và ở một khía cạnh nào đó, nhân từ hơn. Khép lại Mệnh Phượng Hoàng là một cái kết hạnh phúc cho Tang Tử, cho Hạ Hầu Tử Khâm, một cái kết giải thoát cho Tô Mộ Hàn, một cái kết vẫn ngốc nghếch cho Cố Khanh Hằng. Nhưng biết sao được đây, cuộc đời như một canh bạc có thắng có thua và có khi phải trả giá bằng cả cuộc đời và sinh mạng. Thứ nữ ngày nào đã được thừa nhận, đã nắm trong tay vận mệnh của mình và đứng vững nơi ngôi cao cùng người nàng yêu thương dù cái giá nàng phải trả chẳng hề rẻ mạt. La Ngọc Sơn. Hix… Lần đầu tiên viết một review dài thế này. MỆNH PHƯỢNG HOÀNG Thể loại Cung đấu, cổ đại, HE Tác giả Hoại Phi Vãn Vãn Hạ Hầu Tử Khâm là hoàng đế Thiên triều, hắn đa mưu túc trí và thâm sâu khó đoán. Thế nhưng đứng trước mặt nàng hắn cũng chỉ là một nam nhân có thất tình lục dục, hắn nhõng nhẽo với nàng, tức giận vì nàng và cũng đau đớn thay nàng. Hắn từng yêu một nữ nhân nhưng nàng ấy đã không còn nữa nên hắn luôn canh cánh trong lòng việc năm đó không bảo vệ được cho nàng ấy, không đủ mạnh mẽ để nàng ấy bên cạnh, năm năm sau gặp nàng hắn mới biết hóa ra hắn đã yêu nàng nhiều đến như vậy. Hắn nói khi nghe tin nàng ấy mất mạng nơi hậu cung Bắc Tề, hắn muốn giết chết tất cả mọi người. Nhưng khi chính mắt thấy nàng rơi xuống vách núi hắn chỉ muốn giết chết chính mình. Hắn nói "trẫm tin nàng" cho dù nàng từng ở bên cạnh Tô Mộ Hàn.. Tình yêu của hắn dành cho Tang Tử chính là như vậy, tin tưởng, yêu thương và bảo vệ. Tang Tử, duy tang dữ tử, tất cung kính chi. Nàng sinh ra thân phận thấp hèn nhưng không bao giờ cam chịu số phận, nàng chính là cây cỏ dại hoang dã của Tang phủ. Nàng nhẫn nhịn và thông minh từng bước đến bên cạnh hắn như vô tình nhưng cũng như cố ý. Nàng hiểu hắn, hiểu nỗi khổ tâm của bậc đế vương. Nàng bao dung hắn, chỉ cần đó là con của hắn nàng sẽ không ra tay hãm hại. Nàng hi sinh vì hắn, trên chiến trường năm đó nàng chấp nhận rời xa để hắn được sống.. Trái tim nàng dành hết cho hắn, nhưng nàng cũng mắc nợ ân tình với Tô Mộ Hàn – tiên sinh của nàng. Nếu không có Tô Mộ Hàn, cũng sẽ không có Tang Tử của hiện tại. Đến cuối cùng nàng cũng không thể báo đáp ân tình của tiên sinh, nàng nợ hắn quá nhiều e là đời này của Tang Tử cũng không thể trả hết. Còn có Cố Khanh Hằng, chàng thiếu niên ở bên cạnh nàng năm 13 tuổi. Có phải chăng lễ cập kê năm đó nàng để Cố Khanh Hằng mở miệng nói trước thì kết cuộc sẽ thay đổi? Thế nhưng, với tính cách của nàng liệu nàng có đồng ý có chấp nhận số phận không? Thôi thì hãy để Cố Khanh Hằng âm thầm ở bên cạnh bảo vệ nàng, chỉ cần nàng muốn hắn sẽ làm, chỉ cần nàng bình an hắn sẽ mãn nguyện. Mệnh Phượng Hoàng là bộ truyện cung đấu, sủng nhưng không sạch. Có nhiều bạn thích nam chính đến với nữ chính là "trai tân" nguyên nguyên vẹn vẹn nhất kiến chung tình độc sủng nữ chính. Nhưng cá nhận mình thích ngôn tình thực tế, đã là hoàng thượng thì tam cũng lục viện ban mưa móc khắp hậu cung cũng là trách nhiệm của hắn. Truyện này không ngược nha mọi người, có nhiều đoạn buồn nhưng mình thấy không ngược. Cả nam chính và nữ chính đều từng có đoạn tình cảm riêng nhưng cả 2 đều tôn trọng quá khứ của nhau và quan trọng là họ hiểu nhau hướng về nhau. Tuy nhiên trong truyện không đề cập nhiều đến xuất phát điểm tình yêu của cả hai nhận vật, nên mình đọc xong kiểu bị thiêu thiếu mất 1 đoạn "phát triển tình cảm" hoặc ngoại truyện. Hoặc cũng có thể ban đầu nam chính không hề yêu nữ chính, chỉ cảm thấy thú vị vì sức sống mãnh liệt từ nàng và nàng cũng không có bất cứ người nào chống lưng phía sau cho nên hắn mới dễ dàng phong phi cho nàng. Nhưng sau đó, dần dần hắn lún càng sâu.. mình đoán như vậy. Nhưng chung quy là vẫn cảm thấy thiếu, rất thiếu. Hầu hết những ai là fan hâm mộ ngôn tình đều ít nhiều đọc qua thể loại ngôn tình cổ đại nhưng không phải ai cũng thực sự dành sự yêu thích cho nó. Bởi lẽ, cổ trang có nghĩa là tranh đấu, là "trọng nam khinh nữ", tái hiện một xã hội "nam tôn nữ ti", quyền lực thao túng tất cả. Thế nhưng, Mệnh Phượng Hoàng đã thực sự đập tan suy nghĩ đấy mà khẳng định rằng người phụ nữ cũng có quyền hạnh phúc nếu họ biết đứng trên số phận. Đây hẳn là bộ truyện đáng đọc, ai thích cung đấu, cổ đại, âm mưu, nam thâm tình sủng sủng thì nhảy hố nha! Đảm bảo không làm mọi người thất vọng đâu. Last edited by a moderator 14 Tháng mười 2021 cổ đại cung đấu review truyện ReviewMỆNH PHƯỢNG HOÀNGTác giả Hoại Phi Vãn VãnThể loại Cổ đại, cung đấu, nam cường, nữ thông minh, sủng, chương 78 Chương + 1 Ngoại truyệnTình trạng Sách XB, Đã hoàn Rating 9/10-Nàng từng nghĩ rằng cái tên Tang Tử của nàng thật khó nghe, không hay bằng tên của Thiên Phi và Thiên Lục, nhưng Tiên sinh - Tô Mộ Hàn của nàng nói rằng tên của nàng có từ câu nói"Duy tang dữ tử, tất cung kính chỉ" có nghĩa nàng là kết tinh từ một tình yêu ấy nàng chỉ cười giễu cợt, nàng lớn lên chưa từng có tình yêu thương của phụ thân, sự ganh ghét của các tỷ tỷ, chỉ vì nàng là một thứ nữ, con gái của một danh kỹ mà thôi. Nàng chưa từng tin một ai, chỉ hận. Hận từng người , từng người ở Tang phủ, người cha chưa từng liếc mắt cho nàng cái nhìn thân thiện, cũng chưa từng thừa nhận có một Tam tiểu thư như nàng tồn tại, vì thế mọi người trong phủ Tam tiểu thư không đáng giá bằng một nô tỳ, ngày ngày chỉ có thể nhận đòn roi mà không dám một lời than Tử không cần nhất trên đời đó chính là tình yêu, nàng chỉ muốn quý trọng từng người cho nàng cảm giác ấm là,Cố Khanh Hằng - hắn giống như là ca ca, lời nói tùy tiện lúc nhỏ nhưng hắn lại xem như một lời hứa, chưa từng quên,"Tam Nhi, chỉ cần nàng thích, cái gì ta cũng sẽ tặng. "Hai là, Tô Mộ Hàn người dạy nàng cầm kỳ thi họa, địa lý thiên văn, không có gì không tinh thông. Đối với nàng, y giống như là cha, là thầy. Nếu không có y sẽ không có Tang nên, nếu một ngày hai người thân ấy xảy ra biến cố, nàng sẽ không thể đứng Tử không tin vào số mệnh, nàng chỉ tin vào chính nàng, tại sao các tỷ có mệnh phượng hoàng, còn nàng chỉ có thể làm thiếp cho kẻ khác. Nàng không cam lòng. Nàng vào cung vì muốn người người kính ngưỡng, nhưng nàng chưa từng nghĩ đến, từ một thứ nữ để đi đến địa vị kia có cái giá đắt như thế nào, nó không hề rẻ. Nàng cũng chưa từng nghĩ rằng sẽ một người khiến trái tim nàng rung động, không do nàng làm chủ, vì một người mà đau thương, vì người đó mà suy nghĩ, cũng là một người nàng không nên có thứ tình cảm ấy nhất - Hạ Hầu Tử Khâm một người, đứng trên vạn người, quyền uy tột đỉnh, nhưng cũng cô độc nhất trên thế gian cảm thấy Hạ Hầu Tử Khâm và Tô Mộ Hàn có một chút gì đó giống giống nhau... đó là, là sự cô độc. Chẳng qua Tô Mộ Hàn chỉ dựng lên lớp lớp vỏ bọc quanh mình, tôi tin nếu ai có thể vượt qua được lớp màn ấy sẽ chạm được trái tim của y. Còn Hạ Hầu Tử Khâm muốn gần hắn dễ dàng biết bao nhiêu, nhưng thứ lạnh giá nhất chính là trái tim của hắn. Lạnh đến thấu xương, có bao nhiêu người dũng khí để chạm vào nếu không có sự cho phép của cả Tang Tử cũng không có dũng khí ấy, nàng luôn tự hỏi " ....ta phải làm sao để hiểu được chàng đây?"Chàng giống như một đứa trẻ mới lớn, muốn nổi loạn là nổi loạn, muốn tức giận liền tức giận...khiến cho nàng muốn cười, nhưng trong đôi mắt chàng luôn để lộ sự kiêu ngạo và cô đơn xa cách của bậc đế thích tính cách của Hạ Hầu Tử Khâm, chàng quyết đoán và đủ tàn nhẫn. Trong thế giới của Hạ Hầu Tử Khâm, một là màu đen , hai là màu trắng chàng không chấp nhận được màu xám. Không ai biết , chàng từng chờ đợi thứ gọi là "tình cảm" trong hoàng cung này nhưng đáp lại chỉ là sự thờ ơ không màn tới, không đáp với Tang Tử, chàng có yêu nàng không?Có, nhưng yêu thôi chưa nàng, muốn bảo vệ, muốn che chở, muốn nàng được an toàn thì không được nói ra lời yêu, càng không được độc sủng, không nên trao lời hứa hẹn nếu không chính là đang đặt nàng vào chốn nguy hiểm.“Trẫm thích nữ tử thông minh, trí dũng song toàn, như vậy mới đủ tư cách đứng cạnh trẫm. Vì trẫm không có đủ thời gian để bảo vệ nàng ấy, nên nàng ấy nhất định phải kiên cường, phải có năng lực bảo vệ bản thân.”Tôi nghĩ trong chốn cung đình ấy, thứ khó có được nhất là lòng người, một khắc trước họ cười nói với bạn , chưa chắc một khắc sau họ có thể vì bạn mà cầu ? Liệu rằng ai có thể đem tánh mạng của mình giao cho người khác nắm giữ. Sống trong cung cấm mỗi bước đi đều phải tính toán, nếu không chỉ có thể đổi lấy máu và thịt, thậm chí là tính mạng chính bản thân mười hai tuổi, nàng muốn vào cung, để không ai ở Tang gia dám xem thường mười lăm tuổi, nàng vào cung, muốn người người kính mười sáu tuổi, nàng chỉ cần chàng nói một câu, nàng sẽ dốc hết sức bảo vệ giang sơn, chỉ vì gấp lại quyển sách "Mệnh Phượng hoàng", tôi có cảm nghĩ, không phải ai cũng may mắn như Hạ Hầu Tử Khâm và Tang Tử. Phất Hy, nàng ta là một nữ phụ tội nghiệp, có tình yêu nhưng nhưng chính tay nàng ta huỷ bỏ, đáng thương nhưng càng đáng giận, yêu càng nhiều, hận càng sâu, kết cuộc chung cho cả hai người là muốn hủy diệt tất cả, thành ra lại hủy diệt chính mình. Tình yêu có những khi bất chấp lý lẽ như vậy, không phải sao ?Không phải trong cung cấm không có chân tình, vì họ chưa tìm đúng người hoặc là cố chấp vì một người mà thôi, giống như Tô Mộ Hàn, như Cố Khanh Hằng, như Thiên Lục....chỉ là, trong mỗi người luôn có một chấp niệm, sống vì chấp niệm ấy, nếu một ngày chấp niệm không còn những con người ấy sẽ quỵ ngã. Kết quả là đúng hay sai, cũng do tự thân bọn họ quyết định, có hối hận hay không thì chỉ có họ mới có quyền phán by Tâm Dung HoaDes by Tịch Phi*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre pic Google/huaban

review mệnh phượng hoàng