Chương 1: Lòng đau như cắt. Đầu hạ, 10 giờ tối, tại một khách sạn năm sao của thành phố. Một người phụ nữ trang điểm đậm ngồi trong phòng tiêu chuẩn, cô mặc một chiếc váy ôm sát người, dáng người chuẩn vô cùng nổi bật. Cô kẹp một điếu thuốc đậm hương vị
Cạm Bẫy Tổng Tài CHƯƠNG 150: CHÚC ANH HẠNH PHÚC Vương Lệ Hằng thấy cảm xúc của Lâm Thanh Mai có chút kích động, bà thở dài nói: “Thanh Mai, mẹ biết là con vẫn đang trách Trần Hoàng Khôi làm ra chuyện vượt quá giới hạn, nhưng mà chuyện cũng đã trôi qua một đoạn thời
Cạm Bẫy Tổng Tài - Chương 31 Thỏa thuận hoang đườngCô chợt nhớ ra, người hạng nhất sẽ trở thành trợ lí thiết kế của tổng giámLâm Thanh Mai nhìn về
Cạm Bẫy Hoa Hồng Tập 28 VIP #1 VIP #2. Báo lỗi Cạm Bẫy Hoa Hồng. Thuyết Minh #1 29 28 27 26 25 24 23 22 21 20 19 18 17 16 15 14 13 12 11 10 9 8 7 6
Leave a comment on Tiêu Điểm: Vượt biên tìm việc tại Campuchia – Cạm bẫy chực chờ | VTV24. Khóa học Bán hàng online. Gợi ý dành cho bạn.
cash. Lập Gia Khiêm rất kiên nhẫn xem video, sau đó anh cầm điện thoại lên trả cho cô “Tuy góc quay không đẹp lắm, nhưng cái gì nên có đều có...Lâm Thanh Mai, nếu cô có khí phách lớn thì hãy đăng cái video đó lên mạng đi.”Lâm Thanh Mai tức giận đến mức toàn thân run lên, trong đầu như thể có hàng vạn con ngựa chay qua...Tất cả những chứng cứ cô đều đã đưa ra, vậy anh vẫn không hề sợ hãi?“Đầu óc anh có phải bị úng nước rồi hay không? Thân là tổng giám đốc tập đoàn Lập Thị, anh không sợ vụ lùm xùm kia sẽ ảnh hưởng đến công ty sao?” Cô không nhịn được mà nhắc nhở anh về ảnh hưởng khi công khai hành vi quấy rối tại nơi làm Gia Khiêm cười lạnh nói “Scandal xấu như vậy nếu để truyền thông biết đến đương nhiên là có ảnh hưởng... Tuy nhiên đội ngũ luật sư của công ty sẽ biến tấu cái video này thành những phiên bản khác nhau của câu chuyện, nói cô thân là nhân viên nữ của công ty muốn thông qua đường tắt mượn cơ hội thăng chức, mà mưu kế không thành còn muốn dọa dẫm tôi để tống tiền.”“Trong video, cô không những không cầu cứu, mà còn quay lén lại video, nói có động cơ khác thì thật không quá đáng. Cô nói xem, đến lúc đó còn ai sẽ tin lời cô nói nữa chứ? Sự thật một khi lộ ra ngoài ánh sáng, người thiệt thòi về danh tiếng chỉ có cô mà thôi, tôi thì sợ cái gì?”Trái tim dũng cảm quật cường ấy dường như trong nháy mắt như bị đổ dung nham đỏ rực!Lâm Thanh Mai sắc mặt trắng bệch, cô không nghĩ quân bài mà cô luôn cho rằng sẽ thắng đó, mà trước mặt Lập Gia Khiêm lại không đáng giá một nực cười hơn chính là, đến cả cô cũng cảm thấy anh nói rất có lý...Cảm giác bất lực không thể hơn được nữa, chẳng lẽ cô thật sự chỉ có đứng nhìn anh ta dắt mũi đi thôi sao?Lập Gia Khiêm đang tận hưởng lấy niềm vui thắng lợi trước mắt, anh đứng dậy, đi tới trước mặt cô bằng những bước đi cao quý. Đôi bàn tay to lớn vòng qua bờ eo ôm lấy cô, vui mặt vào cần cổ trắng ngà, trong miệng phả ra từng từ nóng bỏng “Đoạn video vừa rồi không làm dịu đi cơn khát của tôi... kích thích nhất có lẽ vẫn là thực chiến.”Lâm Thanh Mai giơ tay lên muốn đánh hắn, lập tức bị đôi bàn tay to lớn bắt lấy, anh ta cười đầy tà ý “Lâm Thanh Mai, vẫn còn sức không bằng hãy chăm sóc tôi thật tốt.”Lập Gia Khiêm lập tức bế cô khoác lên vai anh, bước những đôi chân dài hướng về phòng ngủ...Mặc kệ cô la hét hay giãy dụa thế nào, Lập Gia Khiêm vẫn quyết tâm muốn trừng phạt cô thật phạt cô vì dám có gan toan tính ngồi lên đầu anhTrừng phạt cô vì dám phản kháng anh ta hết lần này đến lần khác!Lâm Thanh Mai đau khóc thành tiếng, vậy mà Lập Gia Khiêm trong mắt không một chút thương phụ nữ không biết tốt xấu này, dám thử thách sự kiên nhẫn của anh hết lần này đến lần khác, anh lần này sẽ cho cô hiểu thế nào là sự nghe lờiSau đó, Lâm Thanh Mai mặc quần áo với khuôn mặt tê dại, trên da còn bị in mấy dấu răng, đôi mắt đỏ hoe vì đau đớn, sự căm hận trong lòng Lập Gia Khiêm càng ngày càng lớnLập Gia Khiêm từ tốn khoác bộ âu phục, tận hưởng sự tức giận cùng xấu hổ trên khuôn mặt nhỏ nhắn đó, còn có cả nước mắt cùng sự tuyệt vọngMà thân thể cô, càng ngày ngàng khiến anh phát nghiệnSo với những người phụ nữ mà anh từng gặp qua, anh thừa nhận Lâm Thanh Mai cơ thể thật hoàn chính vì thế, anh không nỡ buông tha cho khi đi giày cao gót vào, cô quay lưng về phía Lập Gia Khiêm, gắng nhịn hỏi “Tôi có thể đi được chưa?”Đôi mắt đen láy của anh xẹt qua một tia lạng lẽo, anh đi đến phía sau ôm lấy cô, nói một cách thản nhiên những lại nghe ra mùi nguy hiểm “Tránh ra em họ tôi ra một chút.”Em họ?Thấy cô không lên tiếng, Lập Gia Khiêm lại nói “Là Lý Trường Lâm, tổng giám bộ phận thiết kế của các cô”Cô không ngờ rằng Lý Trường Lâm và Lập Gia Khiêm thật sự có quan hệ họ hàng...Cảm thấy thân thể của cô vẫn chưa thả lỏng, giọng điệu của anh tràn đầy cảnh cáo "Làm người phụ nữ của tôi, ba tháng nữa tôi sẽ thả cô ra. Nếu cô dám giở trò với tôi, tôi có cách đối phó với cô."“Tôi có thể đi được chưa?” Sự kiên nhẫn của cô đến lúc này đã thực sự cạn Gia Khiêm nhét thẻ thang máy vào trong quần áo cô, mập mờ nói “Sau này cô có thể trực tiếp lên tìm tôi...”Lâm Thanh Mai tránh khỏi vòng tay của anh, lấy thẻ thang máy từ trong túi áo, chạy nhanh mở cửa phòng nghỉ, rời khỏi văn phòng Tổng giám đốc mà không quay đầu thang máy, cô tức giận đến nỗi không khống chế được khi nhớ tới toàn bộ khung cảnh vừa rồi trong phòng nghỉ, đứng tại chỗ mà há hốc tức giận chính mình, ngay từ đầu không nên trêu chọc tên ác ma này!Bây giờ đây, cô đã trở thành tình nhân ngầm của gã ác ma, không phải chuyện tình yêu công sở đầy lưu luyến mà chỉ là món đồ chơi mà Lập Gia Khiêm giày Thanh Mai trong lòng mắng chính mình không cô ngẩng đầu lên, ngắm nhìn mình trong chiếc gương trước mặt, lập tức liền hối rồi cô bốc đồng đến mức quên mất mình đang ở công ty, và cái tát mờ nhạt này đơn giàn vì cô quá là xấu hổ...Ra khỏi thang máy, lại vô tình gặp Lý Trường Lâm đang chờ thang Thanh Mai hốt hoảng nghiêng mặt qua, cúi đầu thay lời chào rồi nhanh chóng rời đi.“Chờ một chút.”Cô sững lại tại chỗ, Lý Trường Lâm đi tới trước mặt cô hỏi “cô vừa đi đâu về vậy?”Lâm Thanh Mai rủ mắt xuống có chút bối rối, cô cúi đầu trả lời “Tôi không đi đâu cả...”“Lâm Thanh Mai, đi theo tôi vào văn phòng.” Lúc đầu Lý Trường Lâm đang định đi thang máy vậy mà lại quay hướng trở về văn Thanh Mai vẻ mặt bối rối nhưng cuối cùng đành cúi đầu đi theo anh vào văn phòngTừ góc nhìn của người ngoài, Lâm Thanh Mai như bị giám đốc phê bình, màn này trở thành đề tài đàm tiếu lúc rảnh rỗi của phòng thiết một công ty, lòng người phức tạp, khó đoán, kéo bè kéo phái, có đàm tiếu, có tin đồn, có chuyện xấu...nổi lên không phòng tổng giám thiết kế, Lý Trường Lâm lấy từ trong tủ lạnh túi đá chườm nhỏ đưa cho Lâm Thanh Mai, giọng nói tràn đầy lo lắng “Trước hết hãy chườm một chút, đợi một lúc hết sưng thì hãy ra làm việc tiếp.”“Công việc hôm nay tôi còn quá nhiều, tôi phải nhanh chóng ra làm nốt số còn lại...”Lý Trường Lâm nhíu mày một cái “Những công việc kia đều là tôi giao cho cô, ngày mai cô hoàn thành cũng được.”Sự dịu dàng trên khuôn mặt anh khiến tâm trạng Lâm Thanh Mai tốt hơn “Thật ư?”“Thật.”Lúc này cô mới yên tâm, ngoan ngoãn ngồi ở ghế salon, cầm lấy túi chườm nước đá chườm lên không ngờ, lực tay của cô thật mạnh đã tự khiến mặt mình sưng lên...“Cô nói cho tôi biết, vừa rồi đã đi đâu? Hơn nữa, vết thương trên mặt này là sao?” Sắc Lý Trường Lâm có chút lo lắng, anh ta không nghĩ trong công ty lại có người vận dụng hình phạt hỏi của anh lại làm khiến Lâm Thanh Mai không biết nên trả lời như nào, cô ấp úng nói “Tôi...vừa rồi...”Ấp úng hồi lâu, cô cũng không nói ra được nguyên Trường Lâm lại gặn hỏi “Cô đừng sợ, nói cho tôi, có phải trong công ty có người đánh cô?”"Không phải..."Cô phủ nhận mà cũng không giải thích, cuối cùng để anh tức giận “Lâm Thanh Mai, rốt cuộc là cô đang bao che cho ai?”Lâm Thanh Mai thở dài nói “Tổng giám, tôi thực sự không bao che cho ai cả, thật ra...cái tát trên mặt là do chính tôi gây ra. Nguyên nhân cụ thể thì tôi không tiện nói, cảm ơn túi chườm của anh, tôi đi ra làm nốt công việc của mình...”Còn nán lại nữa, e rằng bầu không khí sẽ còn lúng túng hơnLúc Lâm Thanh Mai chạm tay nắm cửa, Lý Trường Lâm đi tới trước mặt cô giọng điệu chân thành nói “Lâm Thanh Mai, em nói chưa có bạn trai, có thể suy nghĩ về tôi một chút được không?”Cô kinh ngạc ngẩng đầu lên nói “tổng giám, anh...”Anh ta tiếp tục nói tiếp “Tôi biết, khi em vừa vào công ty, tôi có chút thành kiến... Nhưng sau khi xem những bản thảo em sửa, tôi có chút ấn tượng. Hơn nữa, tôi có lên mạng tìm hiểu một chút về con người em và các phương án thiết kế, thực ra mà nói, chúng quá xuất sắc, em có thể đến Lập Thị làm việc, em hoàn toàn xứng đáng có được chức vụ đó! Lần này, bộ phận thiết kế tổ chức cuộc thi, tôi rất xem trọng em... hi vọng em có thể cố gắng đạt được hạng nhất!”
Cô không nghĩ rằng một cuộc gặp gỡ thôi, số mệnh của cô lại lâm vào vô vàn bất đàn ông đẹp trai kia thì ra là một tổng giám đốc, lại còn hết mực yêu thương như điều gì anh làm cũng là vì cô, anh tấn công dồn dập, khiến cô không còn đủ bình tĩnh để suy nghĩ lần bảy lượt anh cứu vớt cô, lòng cô dần dần sa vào chiếc lưới anh lúc chân tình hoàn toàn giao phó, thì mọi sự thật phơi bày, mọi lời nói dối đều đồng loạt bị bóc bị hủy dung, còn bị mổ bụng đoạt con...
Add bookmark Ảnh bìa Tác giả Thành Thiểu Thể loại Ngôn tình Tình trạng Hoàn thành Số chương 282 Nguồn Hinovel Lượt đọc 57,186 Cập nhật 19/08/2021 Trong lúc đau lòng, cô bốc đồng trả thù người đàn ông mình từng yêu. Vừa nhìn thấy anh, người đàn ông đep trai hoàn hảo ngoắt cái biến thành tổng giám đốc, để giữ cô anh từng bước từng bước khiến cô không còn đường lui, anh năm lần bảy lượt cứu cô để cô dần dần sa bẫy. Khi cô thật lòng giao phó thì những lời nói dối kinh thiên động địa lại bị vỡ lở, cô bị mổ bụng đoạt con tàn khóc và hủy dung nhan... Advertisement Last edited 19/08/2021
Bạn đang đọc truyện Cạm bẫy ngọt ngào của tổng tài full miễn phí được cập nhật tại Hãy để lại bình luận và nhấn theo dõi để cập nhật các chương mới nhất của truyện Cạm bẫy ngọt ngào của tổng tài này nhé. Nội dung truyện Cạm Bẫy Ngọt Ngào Của Tổng Tài – Lê Hân Đồng của tác kém chất lượng Ninh Hải – Lừa dối, phản bội, thù hận khiến cho Lê gia đại tiểu thư như muốn phát điên, nhưng không, cô không còn nào chết 1 cách đơn kém chất lượngn như thế. Cô phải để những người làm thương tổn cô phải trá bảng giá. “Mama, con là đại bảo nè.” Ai có thể nói cho biết thêm, một đứa tthấp con vừa mới quấn chặt lấy chân cô là con của ai được không? Nhịp tim của Lê Hân Đồng lỡ một nhịp. Đây đây có cần là nhịp độ của màn cầu hôn, nhưng chưa hẳn bọn họ vừa mới đăng kí kết duyên rồi sao? Tại sao vẫn lại cũng muốn điều ấy? Mặc dù cô hiểu ra rằng loại đá quý này thường giá bán đắt hơn kim cương cứng hơn nhiều. Nhưng nhẫn cưới không cần là nhẫn kim cương cứng, sao lại là hồng ngọc? Bạc Diễn Thần nhìn ra sự nghi hoặc trong người cô ấy, kém chất lượngng kém chất lượngi nói “Chiếc nhẫn hồng ngọc đó là di vật của mẹ anh. Trước khi mất, bà ấy vừa mới nói với anh nội địa mắt rằng nó là của con dâu mai sau, nhưng bà ấy không tồn tại thời cơ để tự tay trao.” Bạc Diễn Thần nói đến việc đây, có chút sầu não, dừng một tí, anh ấy tiếp tục công việc nói, “Bà căn dặn anh, ổn định phải đại diện bà ấytruyền đáp ứng những tâm tư. Mặc dù chiếc nhẫn này chưa hẳn anh mua cho em, nhưng lại là một trong số phần tâm ý của mẹ anh, cũng chính là sự xác nhận thân phận của em. Em có bằng lòng nhận không?” Lê Hân Đồng có chút bối rối. Sự xác nhận thân phận nhưng thân phận của cô ấy hiện giờ quả thực là con dâu không không nên, nhưng thân phận đó là không ổn định thôi. Nếu như cô ấy nhận chiếc nhẫn này, một năm sau, một năm sau chưa hẳn vẫn phải trả lại sao? Bạc Diễn Thần nhìn thấy được cô ấy chần chờ không nhận, cho rằng cô ấy chê chiếc nhẫn này kiểu dáng cũ, “Chiếc nhẫn đó là của hồi môn bà ngoại tặng cho mẹ anh, đây cũng chính là thứ có bảng giá trị nhất trong cuộc sống bà ấy. Nếu như em Cảm Xúc đeo nó không hợp, không sao, em cầm nó trước rồi cất đi. Còn về chuyện nhẫn kết duyên, hôm đó anh sẽ tự tay đeo lên cho em.” Bạc Diễn Thần vừa mới nó đến đây, Lê Hân Đồng Cảm Xúc nhịn nhường như cô ấy không hề lí do gì để không đồng ý, vả lại chiếc nhẫn này thật sự rất là đẹp mắt, vừa khéo là red color yêu quý nhất của cô, cô làm thế nào để có thể không thích nó được, Hãy tham gia Group cùng chúng mình trên Facebook để cùng tương tác nhé. Show more
"Nói tôi điên sao? Được lắm! Được lắm! Vậy tôi sẽ điên cho cô xem! Tránh để cô thất vọng..."Lập Gia Khiêm ôm lấy Lâm Thanh Mai đang giãy giụa đi tới ghế sô pha, tới trước ghế sô pha mạnh mẽ ném cô xuống, Lâm Thanh Mai có chút đau đớn ngã trên ghế, trước khi cô kịp đứng dậy, anh đã trở người đè đầu gối chưa kịp thoát ra thì cảm thấy phía sau có một bàn tay nóng bỏng truyền đến, Lâm Thanh Mai đau đớn hét lên một tiếng, hai má đột nhiên đỏ nghĩ tới Lập Gia Khiêm vừa đánh cô, Lâm Thanh Mai hoảng sợ không thốt ra lời!"Lập Gia Khiêm, anh bị bệnh à! Sao lại đánh tôi......" Lời còn chưa dứt thì một chưởng nữa đánh Thanh Mai vừa cuống quít vừa xấu hổ, từ nhỏ ngay cả cha mẹ ruột cũng chưa đánh cô bao giờ!Sau khi ly hôn, mẹ cô, Vương Lệ Hằng cảm thấy mắc nợ cô, càng không muốn đánh cô, hiện tại cô đã hai mươi lăm tuổi lại bị một người đàn ông đánh!Lập Gia Khiêm không nói một lời, đưa mắt lạnh lùng xuống tay thêm một cái. Cái chạm vào da thịt khiến anh như bị nghiện..."Tôi sẽ kiện anh nếu anh còn đánh tôi! Tôi sẽ kiện anh vì tội cố ý gây thương tích..." Lâm Thanh Mai muốn ngừng khóc, nhưng sự sỉ nhục và đau đớn này khiến cô rơi thấy tiếng khóc của cô, Lập Gia Khiêm cuối cùng cũng dừng lật người cô lại, giam cầm trong vòng tay đè cô trên sô pha, đáy mắt đen láy lạnh lùng như rắn hổ mang."Lâm Thanh Mai, cô tự mình xin nghỉ phép rời công ty để đến Thành phố Úc, không nghe điện thoại hay trả lời tin nhắn của tôi, tôi còn chưa tính toán với cô đâu." Giọng nói của Lập Gia Khiêm rất nhẹ nhưng lại lạnh thấu hơi nheo mắt nói tiếp "Lúc ở trong biệt thự, cô còn giở trò không cho tôi đụng vào người, giả làm một người phụ nữ đoan trang... Nhưng đảo mắt một cái cô đã lén lút cặp kè với Lý Trường Lâm sau lưng tôi, cô coi tôi chết rồi à?""Tôi không cặp kè với Lý Trường Lâm! Đừng ngậm máu phun người! Tôi chỉ tình cờ gặp anh ấy..." Cô không bao giờ nhận những việc mà cô không làm."Ồ... tình cờ gặp? Cô cho là tôi ngu à? Tôi dễ lừa gạt thế hả? Nói mau, cô và anh ta rốt cuộc có quan hệ gì không?" Lập Gia Khiêm lập tức bóp cổ cô, vẻ mặt đầy kích cực đoan và độc tài của anh khiến nước mắt của Lâm Thanh Mai càng chảy dữ dội. Thái độ của Lập Gia Khiêm đối với cô không giống đối với một con người. Anh đối xử với cô như một con chó con mèo có thể bị bắt nạt một cách tuỳ thở dốc và đôi má bị anh bóp đến đỏ bừng, Lâm Thanh Mai từ trong cổ họng nặn ra một câu "Tôi và anh ấy không có gì cả! Tại sao anh không tin tôi?"Nhìn thấy đôi mắt cô dần dần đỏ ngầu, Lập Gia Khiêm lập tức buông cổ cô ra, khi Lâm Thanh Mai được tự do thì thở hổn hển, cô cảm thấy toàn bộ phổi của mình như muốn nổ đột ngột đứng dậy đi đến bàn làm việc, cầm điện thoại lên, soạn một tin nhắn rồi gửi Thanh Mai nằm liệt trên ghế sô pha, muốn đứng dậy rời đi, Lập Gia Khiêm quét mắt về phía cô, cảnh cáo "Bây giờ cô dám bước ra khỏi cánh cửa này, tôi sẽ để Đao Văn Phong bắt mẹ cô về!""Anh!"Lâm Thanh Mai tức giận nhưng không dám mắng, sự trở mặt tàn nhẫn của Lập Gia Khiêm khiến cô không dám tức ngồi trên sô pha nhìn anh chằm chằm, nhìn anh đi về phía cô từng bước, Lâm Thanh Mai nắm chặt tay mà xúc động, tức giận đến không nói nên lời. Kiếm Hiệp HayCho dù tức giận đến ngứa răng muốn lao tới cắn anh, nhưng lời cảnh báo của Lập Gia Khiêm rất có tác dụng với cô, cô thật sự không dám phản này Lâm Thanh Mai đã sớm lệ rơi đầy mặt, ruột gan lộn hết cả lên, cô đúng là tám kiếp xui xẻo lắm mới gặp tên ma quỷ này!“Anh đúng là ma quỷ!” Cô oán hận Gia Khiêm đã đi tới trước mặt cô, dùng ánh mắt hung ác như Satan nhìn xuống cô, đôi môi mỏng khẽ mở "Quỳ xuống."Người phụ nữ này nếu không vô ơn, nếu không cho một cô bài học nghiêm khắc, cô sẽ không bao giờ ngoan ngoãn được!Ngoài sự căm hận còn có nước mắt rơm rớm chảy ra từ khoé mặt Lâm Thanh Mai, cô rưng rưng hỏi "Tại sao anh lại đối xử với tôi như thế này? Tại sao anh cứ phải dây dưa với tôi..."Tại sao?Đôi mắt Lập Gia Khiêm hiện lên một tia tự giễu, ngay cả bản thân anh cũng muốn biết tại sao...Anh chỉ biết anh đối với thân thể cô không biết chán, cô là người phụ nữ duy nhất anh ngủ một lần đã muốn ngủ lần thứ hai, hơn nữa còn muốn nhiều cô sống trong biệt thự là một tiền lệ chưa từng có!Khi Đỗ Tuấn nói rằng tay của cô đã bị Lý Trường Lâm nắm lấy, anh nóng lòng muốn chặt tay Lý Trường Lâm xuống!Khi ý nghĩ khát máu này lướt qua tâm trí anh, ngay cả bản thân anh cũng bị sốc. Ngay cả khi Lý Trường Lâm không phải là em họ của anh đi chăng nữa, làm sao anh có thể trở nên hung bạo như vậy?Khi nhìn thấy Lâm Thanh Mai đứng trước mặt mình, anh mới nhận ra rằng tất cả những chuyện này là vì cô!Trong lòng anh đối với Lâm Thanh Mai có ý nghĩ độc chiếm, giống như cây thường xuân độc quấn chặt lấy cả trái tim anh, khi anh muốn cắt bỏ nó, anh mới nhận ra rằng đã quá muộn...Lập Gia Khiêm nhìn xuống người phụ nữ nhỏ bé đầy nước mắt này, một vẻ đẹp điềm đạm lại đáng thương. Khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn này ngay cả cậu em họ thanh cao của anh cũng thích...Thật thú hoàn toàn không để ý đến sự chất vấn của Lâm Thanh Mai, cũng không đau lòng vì nước mắt của cô, Lập Gia Khiêm đưa mắt nói với cô “Hầu hạ tôi, nếu tôi không hài lòng, tôi sẽ để mẹ cô trở về Thành phố Úc từ từ trả nợ cờ bạc..… "“Người thiếu nợ cờ bạc không phải mẹ tôi!” Lâm Thanh Mai tức giận Gia Khiêm chế nhạo nói "Ta không quan tâm ai nợ ai, cô biết tôi có năng lực này, đừng cố cự tuyệt tôi, nếu không lần sau cô không chỉ có khóc không đâu..."Không chần chừ, anh đem cô như quỳ xuống đất."Bắt đầu đi!"Lâm Thanh Mai nhắm mắt tuyệt vọng, lúc này đây, cô thật sự hy vọng tất cả chỉ là một cơn ác mộng......Năm phút sau, khi Lý Trường Lâm đứng ở cửa, gõ cửa với một tập tài liệu trên tay, Lâm Thanh Mai trong phòng làm việc sợ hãi đứng lên, nhưng Lập Gia Khiêm đã đè vai cô ngăn cô đứng nụ cười lạnh lùng thoáng qua trong mắt Lập Gia Khiêm, anh nói, "Mời vào."Lâm Thanh Mai kinh hãi nhìn chằm chằm cửa văn phòng, sắc mặt tái nhợt sợ hãi, da đầu tê dại, chân tay cứng Lý Trường Lâm mở cửa bước vào, chỉ có Lập Gia Khiêm là bình tĩnh, không hề xấu sự kinh ngạc của Lý Trường Lâm, Lâm Thanh Mai, người đang quỳ trên mặt đất, chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống!Cảm giác xấu hổ, bị sỉ nhục bùng lên trong tâm trí cô ngay lập tức!Cô dùng hết sức đẩy Lập Gia Khiêm ra và chạy ra khỏi văn không thể đợi thêm một phút một giây nào nữa!Còn đợi nữa cô sẽ phát điên lên mất...Lòng tự trọng và phẩm giá của cô đã bị chính Lập Gia Khiêm phá hủy trong chốc lát!Vẻ tuyệt vọng trong mắt Lý Trường Lâm vụt biến mất, nhìn Lâm Thanh Mai vừa khóc vừa chạy ra ngoài, trong lòng anh ta có một cảm xúc vô cùng mâu thuẫn, một bên muốn khinh bỉ cô, một bên lại mơ hồ xót không biết nước mắt của Lâm Thanh Mai tượng trưng cho điều này, tâm trạng anh ta hoang lúc này Lập Gia Khiêm đã ngồi xuống ghế, đôi mắt đen sâu thẳm của anh nhìn Lý Trường Lâm, anh có thể nhìn thấy biểu cảm phức tạp của Lý Trường Lâm vừa miệng Lập Gia Khiêm hiện lên một vòng cung nhỏ "Trường Lâm, tài liệu tôi muốn ở đâu?"
cạm bẫy tổng tài